Chắc hẳn trong kí ức mỗi người khi nhớ về thời học sinh, không ai không biết: “Hạnh phúc của một tang gia” của Vũ Trọng Phụng. Ở đó, cái chết của cụ tổ tạo nên nhiều tình huống trào phúng cho câu chuyện. Những hình ảnh đó thể hiện tất cả sự lố lăng, vô đạo đức của xã hội lúc bấy giờ. Mọi người chỉ nghĩ đó là tác phẩm văn học trong sách giáo khoa lớp 11 nhưng không ngờ rằng, năm 2019 lại có nhân vật chị X lại là điển hình cho câu chuyện đáng kệch cỡm đó. Vì sao? Mình sẽ giải thích từng phần 1.
1. Ngày 23/2, chị X post lên fb đám tang của bà Ngoại với bắt đầu bằng từ :”Bi thương hơn cả bi thương”.
Cường Điệu hoá nỗi đau để “ăn xin lòng thương hại của người khác”. Xin lỗi, ngoài kia nhiều cuộc chia tay kẻ ở – người đi còn đau đớn gấp vạn lần, không kịp 1 lời trăn trối.
2. Theo như lời c X nói thì bà đã bị bệnh 1 thời gian dài rồi mới mất. Chị ta kể lể về việc mua cho bà cái gậy sau đó là ghế tập đi rồi cái xe lăn. Thế khi biết bà bệnh nặng, trước tết bố mẹ X ra Hà Nội thăm bà, tại sao thị không dành 1-2 ngày ra thăm xem bà thế nào mà mỗi ngày cứ biên tút sống ảo, ăn cơm nhà nói chuyện thiên hạ?! Và tại sao, khi bà mất Đụt và mấy đứa nhỏ không ra thắp cho bà nén nhang? Có thể Min và Thỏ nó còn bé nhưng Bìn cũng đã 5-6 tuổi rồi, có nhận thức hiểu chuyện rồi, đó là mẹ của bà Ngoại, là bà cố cơ mà. Rằng tại sao chồng của c X không có mặt? Nghĩa Tử là Nghĩa Tận, Có còn việc gì quan trọng hơn tang gia nữa sao, con cái có thể gửi người này người kia trông hộ. Sống như vậy mà sống được? Nói đạo lý cho ai nghe?!
3. Lời nói Đi Ngược với hành động: Nếu nhà có tang, thì chắc hẳn sẽ ít ai mà cầm dt update mọi thứ liên tục, up fb rồi qua Instagram. Trong instagram nhà văn mà viết sai chính tả từ đơn giản “mưa răng lối”?!
Với thêm lỗi sai cơ bản, đã dùng 20:50 rồi mà thêm pm vào nữa
Tuy vậy, chỉ 1 lúc sau là tới tấp chỉnh ảnh và PR cho quán nước:
4. Những điều đó chưa là gì cả,đây là vấn đề mình cảm thấy nó kinh tởm nhất. Nếu ai đạo Phật (c X bảo đang tu tập mật tông nha các bạn, đeo dây chuỗi 108 hạt nhé) mà khi gia đình có người thân mất, không phát tâm ăn chay, tránh sát sanh để người mất sớm dc về miền cực lạc, dù chỉ là 3 ngày để mở cửa mả hay 1 tuần không dc hay sao??? Ngày 23/2 post ảnh mẹ của X đưa bà về nơi an nghỉ cuối cùng, ngày 26/2 (tức 3 ngày sau khi chôn hoặc hoả táng là ngày mở cửa mả, phải ăn chay), vậy mà X thông báo về nhà vô làm bếp nấu ăn toàn thịt, cá các thứ. Sau đó mỗi ngày, làm bánh này bánh nọ, nấu kiểu Tây, kiểu Tàu như chưa hề có cuộc chia ly vậy đó. Tao thề tao không tin được luôn.
Như vậy, người ta đánh giá ba mẹ X không biết dạy X, chuyện nhỏ như vậy mà cô ta k biết? Hay cố tình k làm?! Ủa? nói đạo lý Phật pháp các thứ mà cái chuyện nhỏ như vậy mà ngu không biết sao. Thế chính là “Bi thương hơn cả bi thương đây sao?” Người ta sẽ nói chị X sống ác đó, bà Ngoại của chị mất đó chị ơi!!! Sao chị tàn nhẫn quá vậy?
Thôi, đừng có ăn xin lòng thương hại người khác và đừng cố gắng tẩy trắng mọi thứ. Nó kệch cỡm và vô đạo đức lắm c X ạ. Ngay cả đám tang của người thân yêu cũng lôi ra để làm trò hề cho người ta đánh giá. Đẹp cũng chết, xấu cũng chết, giàu cũng chết, nghèo cũng chết, sống sao hãy có ích cho xã hội. Không để được tiếng thơm cho đời thì cũng đừng để tiếng thúi. Chả ai muốn đem cái tang lễ ra mà nói, nhưng nói ở đây để cho chị biết nhục mặt, lòi ra những cái sai, cái vô đạo đức của chị!
Đừng để con cái chị lớn lên phải xấu hổ và tủi nhục vì người mẹ như chị. Sẽ ra sao khi sau này nó search google về từ khoá “Vũ phương thanh” hay “Gào”? Nên nhớ Phúc đức tại mẫu nhé!
Những gì chị nhận lấy ngày hôm nay,do chị cả thôi! Đừng dắt mũi, lừa bịp thiên hạ nữa. Cuộc sống này, có nhiều bà mẹ phi thường và nghị lực lắm, chúng ta có quyền yêu và ghét nhưng phải sáng suốt! Hãy nhìn những gì họ làm – đừng nhìn những gì họ sống ảo, tô vẽ trên mạng!
P/s: Topic sau sẽ nói về chuyện tu tập của nó nhé!
———-
#gao #gaotanny #vuphuongthanh #chịX #antigao#taychaygao #photgao #hatuantu #habedut